Kà ức tuổi há»c trò
17-11-2013
Kà ức tuổi há»c trò.
Tuổi há»c trò, lứa tuổi đẹp nhất cá»§a Ä‘á»i ngưá»i vá»›i vô và n những ká»· niệm buồn vui đáng nhá»›. Nhưng ở má»™t góc nhá» nà o đó, đây là thá»i Ä‘iểm con ngưá»i dá»… bị lung lay bởi cuá»™c sống bá»™n bá» và đầy rẫy những khó khăn, nhá»c nhằn, để rồi phạm phải những sai lầm đáng tiếc. Suốt gần mưá»i năm ngồi trên ghế nhà trưá»ng, tôi đã chứng kiến không Ãt những trưá»ng hợp như váºy. Thế nhưng đối vá»›i riêng tôi, câu chuyện cá»§a Quân, má»™t ngưá»i bạn trong lá»›p, đã để lại những ấn tượng sâu sắc.
Quân và o há»c lá»›p tôi từ đầu cấp hai. Trong hồi ức cá»§a tôi cáºu là má»™t cáºu bạn hiá»n là nh, thân thiện, đẹp trai và há»c rất giá»i. Quân là con cá»§a má»™t gia đình khá giả, bố là giám đốc cá»§a công ty xuất nháºp khẩu, mẹ ở nhà là m ná»™i trợ. Nghe Quân và bạn bè kể, bố cáºu ấy rất giá»i. Ngà y xưa nhà bà ná»™i Quân nghèo lắm, cháºt váºt mãi má»›i đủ tiá»n cho con ăn há»c tá» tế. ChÃnh vì váºy, bố cáºu đã cố gắng há»c táºp để xây dá»±ng công ty như ngà y hôm nay. Quân rất yêu bố, kÃnh trá»ng bố và coi bố như tấm gương để cáºu cố gắng. Quân há»c rất giá»i, nhất là toán và lý, thầy cô đã chá»n cáºu và o đội tuyển há»c sinh giá»i cá»§a trưá»ng. Không chỉ há»c giá»i, cáºu còn là má»™t há»c sinh ngoan, gương mẫu và rất thân thiện vá»›i bạn bè. Nhá»› là và o ngà y 20-10 năm lá»›p chÃn, cáºu cầm đầu đám con trai mua hoa tặng cô chá»§ nhiệm và các bạn nữ trong lá»›p khiến ai cÅ©ng vui và bất ngá». Nhìn hai chiếc xe đạp chở đầy hoa Ä‘i và o cổng, rồi cả đám con trai túm tụm ôm hoa và o lá»›p mà ai cÅ©ng tá»§m tỉm cưá»i. Lá»›p há»c nhá» thế cÅ©ng Ä‘oà n kết hÆ¡n.
Thế rồi, và o má»™t ngà y đông lạnh buốt, Quân không Ä‘i há»c. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lo lắng, băn khoăn. Ãnh nắng má» nhạt, yếu á»›t rá»i và o chá»— ngồi trống trÆ¡ lại cà ng là m không khà thêm nặng ná», buồn bã “Quân đã Ä‘i đâu? Liệu có chuyện gì xảy ra vá»›i cáºu ấy không?â€. Suy nghÄ© đó cứ ám ảnh tôi và các bạn suốt buổi há»c. Má»™t ngà y, hai ngà y rồi ba ngà y trôi Ä‘i, chá»— ngồi vẫn bá» không, lạnh lẽo và hiu quạnh. Chiá»u ngà y hôm đó, cô giáo và cả lá»›p đến nhà Quân nhưng không thấy ai. Má»™t mà u xám tro, u ám vắng vẻ bao trùm lên căn nhà vốn vui vẻ và trà n ngáºp mà u xanh nà y. Không lâu sau, có thông tin công ty cá»§a bố Quân đã phá sản, giám đốc phải ngồi tù vì tá»™i trốn thuế, hÆ¡n nữa lại là má»™t khoản tiá»n khổng lồ. Quân đã đến lá»›p sau gần má»™t tuần nghỉ há»c. Thế nhưng, cáºu như biến thà nh má»™t con ngưá»i khác, lầm lì, buồn bã và không nói chuyện vá»›i ai. Thầy cô đến há»i han, cáºu chỉ ngồi im như tượng, không nói không rằng. Ngà y nà y qua ngà y khác, cáºu đến lá»›p ngồi há»c rồi vá» như má»™t cá»— máy đã được láºp trình sẵn. Bá»—ng nhiên, cả lá»›p nháºn được tin Quân bị đình chỉ há»c má»™t tuần vì đánh nhau. Ai nấy sững sá». Quân đánh nhau vá»›i má»™t đám bạn lá»›p bên vì hỠđã gá»i Quân là con tá»™i phạm, là đồ dối trá và nhạo báng bố cá»§a cáºu. Cô giáo chá»§ nhiệm đã hết lá»i xin ban giám hiệu để cáºu không phải nghỉ há»c, vì kỳ thi há»c sinh giá»i đã sắp cáºn ká». Kể từ đó, Quân trở nên nóng nảy, sẵn sà ng đánh nhau vá»›i những ai tỠý gây sá»±. Hình ảnh má»™t nam há»c sinh hiá»n là nh, giá»i giang sụp đổ trong mắt thầy cô.
Và o má»™t ngà y cuối tuần, cô giáo và cả lá»›p tìm đến nhà Quân, phải tìm đưá»ng khá lâu vì căn nhà nằm trong má»™t hẻm nhá». Äó là má»™t căn nhà nhá», hẹp và có vẻ rất tồi tà n. Trong nhà cÅ©ng chẳng có gì, trÆ¡ trá»i bá»™ bà n ghế gá»— nhá», chiếc giưá»ng đơn và và i cái bát đĩa soong nồi. Duy chỉ có góc phòng há»c cá»§a Quân là vẫn gá»n gà ng, ngăn nắp và đầy ắp sách vở. Nhưng có vẻ như lâu rồi cáºu chưa đụng đến chiếc bà n nà y. Ãnh sáng từ ngoà i rá»i qua khung cá»a sổ sắt chiếu và o góc phòng là m nổi lên má»™t lá»›p bụi má» cá»§a sá»± quên lãng. Quân không có ở nhà , chỉ có mẹ cáºu Ä‘ang ngồi Ä‘an lát rổ rá ở bên thá»m. Khi chúng tôi đến há»i thăm, mẹ Quân đã khóc rất nhiá»u. Bà khóc vì gia đình, vì ngưá»i chồng và hÆ¡n hết là vì Quân. Cáºu Ä‘i suốt, tối vá» lầm lÅ©i như ngưá»i vô hồn, cÅ©ng chẳng há»c hà nh gì. Bà rất lo cho tương lai cá»§a Quân, sợ không đủ sức vá»±c Quân dáºy sau ná»—i mất mát quá lá»›n và không đủ tiá»n cho cáºu ăn há»c. Nắng trưa vẽ lên khuôn mặt ngưá»i đà n bà khắc khổ sá»± lo lâu và cả ná»—i bất lá»±c. Bất chợt trá»i đổ mưa, Quân chạy vá» nhà trong bá»™ quần áo ướt đẫm, vẻ mặt không có gì ngạc nhiên trước sá»± có mặt cá»§a chúng tôi. Äợi Quân lau khô ngưá»i, chúng tôi xin nói chuyện riêng vá»›i cáºu. Cáºu ngồi im như bức tượng rá»—ng tuếch như nhìn và o má»™t khoảng không xa vá»i nà o đó trước mặt. Hết lá»i khuyên can không được, tôi bất chợt giÆ¡ tay lên và tát và o má cá»§a cáºu. Quân giáºt Ä‘iếng ngưá»i, chằm chằm nhìn tôi. “Tại sao cáºu lại như váºy chứ?â€, tôi nói. Rồi cáºu ta hét lên: “Bố tôi và o tù, mấy ngưá»i có thấy không? Giá» tôi là con tá»™i phạm, mấy ngưá»i còn đến đây là m gì? Äến để cưá»i và o tôi à ?â€. “Không, tụi mình chỉ muốn Quân tiếp tục há»c thôiâ€. “Há»c để là m gì cÆ¡ chứ! Cứ như bố tôi, cố gắng tất cả vì gia đình, giỠđược gì? Niá»m tin cá»§a tôi không còn, há»c táºp chẳng còn ý nghÄ©a gì vá»›i tôi hết. Mấy ngưá»i vá» hết Ä‘i!†cáºu ta hét lên, tiếng hét hòa và o tiếng mưa, là m cho lòng tôi như thắt lại, Ä‘au đớn. â€œÄÆ°á»£c, bố cáºu và o tù nhưng còn mẹ cáºu thì sao? Cáºu đã nhìn thấy bà n tay rá»›m máu cá»§a mẹ cáºu vì là m việc quá sức chưa? Cáºu đã thấy mẹ cáºu khóc chưa? Cáºu nương tá»±a hết và o mẹ mình như váºy đã bao giá» cáºu nghÄ© mẹ cÅ©ng rất mệt má»i hay chưa? Mẹ cần lắm bá» vai cá»§a cáºu để dá»±a và o, váºy mà cáºu lại Ä‘ang trở thà nh gánh nặng, ná»—i lo cá»§a mẹ, cáºu có biết không?†.Quân lặng ngưá»i Ä‘i, không nói gì nữa. Ngoà i trá»i mưa cứ rÆ¡i còn trong nhà , từng bóng ngưá»i đứng im lặng, lay lắt. Chúng tôi ra vá» mà lòng chua xót, chỉ mong sao Quân sá»›m trở lại như ngà y xưa.
Ngà y hôm sau, cáºu đến lá»›p vá»›i má»™t vẻ mặt khác, nụ cưá»i lại thân thiện như ngà y nà o. Cáºu đứng trước lá»›p, nói vá»›i chúng tôi lá»i xin lá»—i chân thà nh và hứa sẽ cố gắng tháºt nhiá»u. Ai cÅ©ng sung sướng. Năm đó Quân đạt giải nhì môn Toán và giải ba môn Lý cấp tỉnh. Äó là kết quả xứng đáng cho những cố gắng cá»§a cáºu.
Câu chuyện cá»§a Quân là má»™t câu chuyện vô cùng xúc động và sâu sắc trong kà ức cá»§a tôi. Äó là bà i há»c lá»›n lao vá» niá»m tin, ý chà vươn lên vượt qua sai lầm cá»§a chÃnh mình để thá»±c hiện ước mÆ¡. Tết năm đó, khi đến nhà Quân, chúng tôi không còn thấy nét mặt khắc khổ trên khuôn mặt ngưá»i mẹ. Căn nhà vẫn bé nhá», đơn sÆ¡ nhưng lại đầy ắp hạnh phúc. Nhìn cảnh Quân giúp mẹ sá»a sang, trang trà nhà cá»a đón tết, chúng tôi tháºt sá»± tin rằng niá»m tin đã trở lại trong con ngưá»i đó.
Lê Thị Minh Hạnh- lớp 10A-THPT số1- QUẢNG TRẠCH