Cho Ä‘i và nháºn lại
29-12-2014
CHO ÄI VÀ NHẬN LẠI
Trong xã há»™i hiện nay có biết bao nhiêu ngưá»i giữ cho mình
những suy nghÄ© Ãch kỉ. Há» không cho Ä‘i mà chỉ muốn nháºn lại, bởi há» sợ má»™t khi
cho Ä‘i má»™t cái gì đó, ngưá»i chịu thiệt thòi chÃnh là mình. Thá»±c ra, má»i Ä‘iá»u
không như há» vẫn thưá»ng nghÄ©, vì khi cho Ä‘i hỠđã nháºn được nhiá»u hÆ¡n thế, đó
là những niá»m vui vô hình mà không thể nà o chạm được.
Bạn ạ! Cuộc sống nà y là một vòng tròn. Nó không có bất công
nà o ở đây hết, có hay chăng sá»± nháºn lại từ ngưá»i khác đến sá»›m hay muá»™n vá»›i bạn
mà thôi.
Vy là một cô bé xinh xắn, lớn lên trong một gia đình khá
giả, vì váºy cô là má»™t ngưá»i Ä‘ua đòi ăn chÆ¡i, và hÆ¡n thế nữa, Vy rất Ãch kỉ. Cô
chưa bao giá» chia sẽ má»i thứ cho ai, tất cả má»i thứ Ä‘á»u nghÄ© cho riêng mình.
ChÃnh những Ä‘iá»u đó, cô trở nên khép kÃn và cô chưa có má»™t ngưá»i bạn thá»±c sá»±
nà o. Cô không biết phải là m thế nà o để có được sự bình yên trong tâm hồn, vì
khi mà n đêm buông xuống là lúc cô phải đối mặt vá»›i con ngưá»i tháºt cá»§a mình, con
ngưá»i cô đơn tá»™i nghiệp.
Má»™t hôm ná», và o má»™t buổi sáng đẹp trá»i, những tia nắng nhảy
nhót trên cà nh lá, len qua các khe hở và chiếu và o gó má cá»§a cô, là m nó á»ng
hồng, cà ng khiến cô đẹp hÆ¡n. Bất chợt cô nháºn ra có cái gì đó Ä‘ang Ä‘i theo
mình. Thì ra là má»™t con cún, hình như nó bị lạc. Lúc đầu cô chẳng báºn tâm,
nhưng vì nó cứ chạy theo cô, đôi lúc lại va và o chân nên cô bắt đầu cảm thấy
bá»±c mình. Äến lúc cô không chịu được nữa, theo bản năng, cô đã dùng chân đá
mạnh con chó khiến nó va và o tưá»ng cùng vá»›i tiếng kêu ư á» tá»™i nghiệp. Không há»
thấy có lỗi, cô lại nói: “Cho chừa cái tội cứ lẽo đẽo đi theo tao, cút đi cho
khuất mắt taoâ€. Rồi cô nghe được những lá»i bà n tán cá»§a những ngưá»i qua đưá»ng:
- “Nhìn mặt mÅ©i sáng váºy mà sao ác nhỉ? Con chó chắc Ä‘au đớn
lắm, tá»™i nghiệp tháºt. Sao lại đá nó chứ? Äáng lẽ cô ta phải đưa nó vá» nuôi hoặc
nếu không thì cÅ©ng không nên là m váºyâ€.
- “ ÄÆ°a vá» nuôi ư ? Nhà mình chứ đâu phải là chùa, đưa vá»
nhà cho mất thá»i gian raâ€. Cô cưá»i nhếch mép và nói nhá»!
Những gì cô là m cho ngưá»i khác, cô cÅ©ng phải toan tÃnh trước
xem mình có lợi gì không, nếu không thì chắc chắn cô sẽ không là m. Nhưng sau
đó, lúc nà o cô cũng có cảm giác bị dồn nén. Khi không cho thì tâm cũng không
tịnh. Vì tình yêu của mình, cô chưa bao giỠsan sẽ nó cả.
Hôm sau Ä‘i chÆ¡i cùng bạn bè, cô vô tình gặp lại con chó mÃ
hôm qua cô đã là m nó bị thương. Cô nhìn theo nó: “hình như nó bị gãy chân†cô
nghÄ© váºy. Rồi đằng xa, có má»™t ngưá»i ăn mà y Ä‘i tá»›i. Trông bà ta bẩn thỉu, quần
áo ách rưới, hôi hám. Rồi hình như bà đang là m gì đó, Vy cố nhìn kÄ©, thì ra bÃ
ta đang bẻ nữa chiếc bánh mì mà bà đang có ra là m đôi và đưa lại trước miệng
con chó một nữa, vừa cho nó ăn, vừa vuốt ve nó. Những hà nh động của bà ấy đã
khiến Vy đứng lặng ngưá»i, cô bất chợt nháºn ra má»™t Ä‘iá»u gì đó, má»™t ý nghÄ© hiện
ra trong đầu cô:
- “Bà ấy tháºt là đáng kÃnh, dù chỉ là má»™t ngưá»i ăn mà y,
không có cái ăn để sống qua ngà y váºy mà bà ấy vẫn cho con chó nữa chiếc bánh
mì, cho dù biết là mình sẽ bị đói. Mình tháºt đáng xấu hổ vì ngay cả ngưá»i ăn
mà y bẩn thỉu mà mình cÅ©ng không bằng ư? Váºy thì những ngà y tháng qua mình đã
sống như thế nà o…â€. Sau đó, cô bần thần quay ngưá»i bước vá» nhà , mặc cho sá»± ngạc
nhiên, không rõ chuyện gì của bạn bè.
VỠđến nhà , đóng sầm cánh cá»a lại rồi ngồi và o má»™t góc tối cá»§a
căn phòng mình. Cô đã khóc, khóc rất nhiá»u, khóc vì cô nháºn ra mình là ngưá»i
Ãch kỉ, vì nháºn ra từ trước tá»›i giá» cô chỉ biết đến bản thân, chưa san sẽ cho
ai má»™t cái gì. Và rồi cô hiểu ra rằng: “khi không cho Ä‘i mà chỉ muốn nháºn thì
cuá»™c sống cá»§a mình sẽ không có được hạnh phúc, sẽ chỉ toà n là chán chưá»ng, Ä‘au
khổ. Äôi khi cuá»™c sống không như mong muốn cá»§a mình, nhưng mình phải biết cho
Ä‘i, phải biết hi sinh má»™t chút gì đóâ€.
Từ hôm đó trở đi, Cuộc sống của Vy vô cùng hối hả, vui tươi
hÆ¡n, cô bắt đầu tìm được những tình bạn Ä‘Ãch thá»±c, đáng trân trá»ng từ lúc cô
biết mở rộng lòng mình.
- Vy à ! Tao nói vá»›i mà y Ä‘iá»u nà y được không ? Lan, cô bạn
thân cá»§a Vy há»i.
- Ừ nói đi, không sao đâu!
- Mà y khác xưa nhiá»u lắm, khác hÆ¡n nhiá»u vá»›i những ấn tượng,
những suy nghÄ© xấu ban đầu mà tao dà nh cho mà y, sao mà y lại thay đổi nhiá»u như
váºy?
Vy trả lá»i:
- Tao cũng chẳng biết tại sao nữa, chỉ biết là tao nên thay
đổi cuá»™c sống cá»§a mình có ý nghÄ©a hÆ¡n thôi. Từ lúc tao há»c cách cho Ä‘i, tao đã
nháºn lại rất nhiá»u. Có được cuá»™c sống hạnh phúc vá»›i nhiá»u niá»m vui, những hạnh
phúc mà tao chỉ cảm nháºn được chứ không chạm được và o nó mà y à ! Và hÆ¡n nữa, tao
đã tìm được mà y, con bạn thân nhất của tao. Trong tình yêu thương không có sự
trông mong được nháºn lại, bởi tình yêu luôn luôn là má»™t thứ Ä‘iá»u luáºt không
công bằng của trái tim, không có định nghĩa và cũng chẳng có là lẽ gì.
Lan nhìn sâu và o đôi mắt đen láy của Vy, cô nhìn được trong
ấy là niá»m vui và sá»± hi vá»ng. Lan mỉm cưá»i nắm tay Vy. Äôi bạn cùng nhau Ä‘i vá»
cuối con đưá»ng trong ánh nắng chiá»u đã ngã bóng.
Thế đấy các bạn ạ! Qua câu chuyện nà y, tôi muốn gá»i đến cho
má»i ngưá»i, đặc biệt là thế hệ trẻ hiện nay má»™t bức thông Ä‘iệp mang ý nghÄ©a:
“Khi cho Ä‘i là bạn đã hòa dòng chảy cá»§a cuá»™c sống Ä‘á»i ngưá»i. Äá»i ngươi như dòng
sông, như cuá»™c sống hòa tan vá»›i thá»i gian, luôn trôi Ä‘i nhưng không ngừng đổi
má»›i, mãi biến chuyển nhưng muôn Ä‘á»i sau vẫn thế. Tất cả má»i dòng sông Ä‘á»u chảy
ra biển lớn, từ biển lớn bao la lại rót nước và o những dòng sông mênh mông. Nơi
táºn cùng bao giá» cÅ©ng là nÆ¡i khởi sinh cho những mầm sống má»›i.
Bà i viết cá»§a em Dương Thị Huyá»n
Lá»›p 10A1 – Trưá»ng THPT Lương Thế Vinh.